Anh tên Đ, đi K năm 79 mãi đến năm 88 thì ra quân. Số thanh niên trai tráng trong làng đi cùng đợt với anh hầu như không ai trở về. Bỏ súng, cầm cày cuốc vật lộn với với ruộng nương sỏi đá để giành giật miếng cơm đối với anh nó nhẹ nhàng, như là tháo và lắp cây AK47 vậy. Ấy là anh bảo thế.
Hồi nhỏ, nhà mình đông anh em nên hay chăm giữ trẻ con cho cả xóm, ngày ấy không có nhà trẻ nên nhà mình thành nơi giữ trẻ không công. Thời thởi, chỉ biết chăm theo kiểu đói cho ăn khát cho uống, buồn ngủ thì cho vào võng ầu ơ như người lớn vậy. Ấy là bọn mới biết bò, bọn biết đi biết chạy thì cho dang nắng mệt nghỉ, bày đủ thứ trò, khoái nhất là sắp hàng chơi trò bộ đội bước 1-2-1. Bởi với mình lúc ấy , hình ảnh chú bộ đội vai mang súng mũ có gắn ngôi sao - Đó còn hơn là thần tượng vậy!
Ba đứa con anh đều do chị em mình giữ theo kiểu ấy, những buổi trưa anh ghé để chơi với con , thường thì anh ngồi kể say sưa chuyện thời còn ở lính. Tình đồng chí,đồng đội, những lằn ranh mong manh giữa cái chết và sự sống. Có trận đơn vị anh bị phục kích 1 đồng đội anh chấp nhận cái chết để đánh lạc hướng cho cả tiểu đội thoát khỏi vòng vây. những lúc ấy mắt anh luôn mọng nước dù cố bình thản, nhìn xa xăm...Anh bảo tình đồng đội hồi nớ nó thiêng liêng lắm!
Hôm rồi về quê, ngồi nhậu anh khoe : Thằng P (con trai đầu của anh ) đã được vào bộ đội chuyên nghiệp. Mình hỏi: Tốn nhiều không anh? " Bán 2 con bò 1 con heo với mượn thêm ba triệu nữa là đủ hai chục triệu. may mà thủ trưởng của nó là đồng đội khi xưa" (Ấy là nguyên văn lời anh nói). Mắt anh buồn rười rượi...
Mấy ly rượu sau cùng nghe nhạt thếch, tanh tanh..
Đêm đó mình nghe gần 2 chục lần bài này:
Hồi nhỏ, nhà mình đông anh em nên hay chăm giữ trẻ con cho cả xóm, ngày ấy không có nhà trẻ nên nhà mình thành nơi giữ trẻ không công. Thời thởi, chỉ biết chăm theo kiểu đói cho ăn khát cho uống, buồn ngủ thì cho vào võng ầu ơ như người lớn vậy. Ấy là bọn mới biết bò, bọn biết đi biết chạy thì cho dang nắng mệt nghỉ, bày đủ thứ trò, khoái nhất là sắp hàng chơi trò bộ đội bước 1-2-1. Bởi với mình lúc ấy , hình ảnh chú bộ đội vai mang súng mũ có gắn ngôi sao - Đó còn hơn là thần tượng vậy!
Ba đứa con anh đều do chị em mình giữ theo kiểu ấy, những buổi trưa anh ghé để chơi với con , thường thì anh ngồi kể say sưa chuyện thời còn ở lính. Tình đồng chí,đồng đội, những lằn ranh mong manh giữa cái chết và sự sống. Có trận đơn vị anh bị phục kích 1 đồng đội anh chấp nhận cái chết để đánh lạc hướng cho cả tiểu đội thoát khỏi vòng vây. những lúc ấy mắt anh luôn mọng nước dù cố bình thản, nhìn xa xăm...Anh bảo tình đồng đội hồi nớ nó thiêng liêng lắm!
Hôm rồi về quê, ngồi nhậu anh khoe : Thằng P (con trai đầu của anh ) đã được vào bộ đội chuyên nghiệp. Mình hỏi: Tốn nhiều không anh? " Bán 2 con bò 1 con heo với mượn thêm ba triệu nữa là đủ hai chục triệu. may mà thủ trưởng của nó là đồng đội khi xưa" (Ấy là nguyên văn lời anh nói). Mắt anh buồn rười rượi...
Mấy ly rượu sau cùng nghe nhạt thếch, tanh tanh..
Đêm đó mình nghe gần 2 chục lần bài này:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Dùng mã code dưới đây để chèn nguồn từ bên ngoài vào comment, xin đừng còm nhạc autoplay, cảm ơn! :
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Để chèn Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Để chèn nhạc từ Youtube : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Chèn Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]